Mặc Tề Vũ mở mắt, sờ cổ họng thì đã thấy cổ họng không bị thứ gì chướngthân âm lại thì mừng rỡ vô cùng, vội đảo mắt tìm thân ảnh của đệ đệ mình thì lúc đó hắn mới nhận ra mình đang ở trong một căn lều trại đơn giảnnhưng sạch sẽ. Kể cả y phục dính máu cũng được thay bằng bộ y phục sạchsẽ khác. Nhưng đáng chú ý nhất là, những vết thương trên người hắn đềuhoàn toàn biến mất.
Mặc Tề Vũ nhìn đệ đệ mình làMặc Tề Viên mà trong lòng âm thầm cảm thán và bái phục những người kia,nhưng hắn có chút thắc mắc? Tại sao lại cứu hai bọn hắn? Và họ là ai?Nhìn những người đó tuyệt đối không bình thường! Mặc Tề Viên nặng nề mởcon mắt, hắn giật mình! Hắn đã thấy lại được ánh sáng rồi! Mặc Tề Vũcười nhạt
"Viên, ta không biết họ rốtcuộc có ý gì với chúng ta. Nhưng mạng chúng ta do họ cứu" Mặc Tề Vũ cóchút khó khăn mở miệng, nhưng nói tới đây thì dừng lại, nhưng Mặc TềViên hiểu ý của ca ca mình, phải tuyệt đối trung thành với họ!
"Đệ hiểu!" Mặc Tề Viên gật đầu, rồi đỡ ca ca mình đứng dậy, vươn tay vénlều thì một khung cảnh hết sức tươi đẹp hiện ra. Mặc Tề Vũ nhíu mày, đây là đâu? Nhưng mà trước mắt bọn hắn là một dòng suối trong veo. Có tiếng nói chuyện phát ra gần đó nên hai người bọn hắn men theo tiếng nóitrong gió mà tìm đến
Đầu nguồn con suốilà một cái hồ rất lớn, nước trong vắt nhè nhẹ lay động, ánh nắng chiếulên làm mặt nước như lấp lánh tinh quang. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-di-the/84318/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.