“Trong thời khắc lâm chung hoàng tổ phụ đã dặn dò phải coi trọng mối quan hệ huyết thống của chúng ta, vì vậy từng ấy năm qua, cho dù các người có làm gì, ta cũng sẽ cho qua. Cho dù là đối đầu, ta cũng đã nhẫn nhịn, nhưng các người lại nhắm tới nàng ấy đây là chuyện ta không thể dung thứ.” Giọng nói của Hứa Kế Thành không lớn, vang lên trong căn phòng trống trải yên ắng này, qua tai Hứa Tư Tuyền, lại giống như tiếng sấm.
“Ngươi không nên nảy sinh ý đồ với nàng ấy. Tất cả những gì ngươi muốn chẳng qua là giết nàng, sau đó đổ mọi tội lỗi lên đầu Hứa Tư An, đến lúc đó hai ta sẽ cùng chung một kẻ thù, Đại Lương sẽ giúp đỡ cho ngươi. Lúc đấy khiến Hứa Tư An cút xuống khỏi hoàng vị là chuyện dễ như trở bàn tay.” Hứa Kế Thành chậm rãi nói, vẻ mặt bình tĩnh.
Hai vị hoàng thúc này, mưu trí không đủ, tham vọng lại có thừa nên mọi việc họ làm hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay, tất cả âm mưu và tính toán của họ hắn đều biết chỉ là không đáng quan tâm mà thôi.
Khi Hứa Tư Tuyền nhìn chàng trai bình tĩnh thản nhiên trước mặt mình, trong lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi, trước giờ hắn luôn biết rằng Hứa Kế Thành là một kẻ địch mạnh, chỉ là chưa bao giờ thể hiện sự thèm khát với ngai vàng mà thôi, vì vậy mới xuống tay loại bỏ ngay, lại không nghĩ rằng thì ra từ lâu tất cả mọi việc mình làm đã nằm trong tầm kiểm soát của Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1631488/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.