"Quên nói cho người biết, trước đó người dám động đến Vương phi, không chỉ mất mạng người người cửu tộc đều bị giết. Gia nhà chúng ta nói đây là đề phòng có người oán hận trong lòng sẽ gây bất lợi cho Vương phi." Dạ Tam thấy cuối cùng Chu Thị cũng biết sợ, tâm trạng tốt giải thích.
"Không thể nào, các ngươi không đối phó họ được, ngươi không biết thế lực của bọn họ thế nào đâu. Ngươi cũng biết ta là người của lão Vương gia, các ngươi không thể làm thế với ta, các ngươi..." Chu Thị muốn cởi trói bàn tay bị Dạ Tam cột lạt, nhưng nàng ta chỉ vẫy vùng mấy cái thì đã thở không ra hỏi.
"Yên tâm, chúng ta sẽ không dùng hình với ngươi đâu, chúng ta sẽ cho dân chúng cả thành xem một ả đàn bà không biết liêm sỉ, thân là trắc phi tôn quý của Thành Vương phủ nhưng lại dụ dỗ gian phu khác."
"Các ngươi không có bằng chứng, các ngươi..." Trái tim Chu Thị đập liên hoàn, nhưng vẫn đang kiên trì, trong lòng nàng ta tuy Thành Vương là Vương gia tôn quý nhưng mãi nằm trên giường bệnh, chẳng có thế lực lớn nào. Cũng vì thấy như thế nên trước giờ nàng ta đều có hi vọng, cứ thấy để không đắc tội Hứa Tư Tuyền nên Hứa Kế Thành sẽ không động thủ với mình.
"Ừ, rồi sẽ có, ngươi cứ chờ đi, chẳng bao lâu nữa sẽ đưa đến cho ngươi." Dạ Tam tâm trạng tốt giải thích với Chu Thị xong thì tiêu sái đi mất.
Chu Thị bị người khác tiếp nhận, nhốt vào trong lồng, không ai nói chuyện với nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1631487/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.