Mà nhóm người trên đỉnh Lang Phong rốt cuộc cũng đợi được người của tổ mật thám đi ra.
Tất cả bọn họ đều bình yên vô sự lui ra, trên lưng mỗi người vác theo bó củi, trong tay còn cầm theo một ít động vật hoang dã như gà rừng và thỏ rừng.
Bọn họ không nói chuyện với đám người Tống Vĩnh Cung, chỉ liếc nhìn vài lần, tựa hồ hơi kinh ngạc tại sao lại có quá nhiều người ở đây, sau đó cũng không dừng lại, bèn đi từ phía khác xuống núi.
Tổ chức mật thám chỉ có thể bẩm báo tin tức cho thủ lĩnh của tổ chức. Thành viên trong tổ sẽ không tiếp xúc riêng với người của Phi Long Môn, bởi vì thân phận của bọn họ cần phải được giữ kín thật kỹ, nếu không sẽ trở thành mối nguy cho những nhiệm vụ sau này.
Đám người tiều phu xuống núi không bao lâu thì đã có một đội người ngựa lên núi.
Những người này là ám vệ của Môn Chủ Phi Long Môn.
Ám vệ đi thẳng đến trước mặt Tống Vĩnh Cung và Mãn thúc nói: “Tổ chức mật thám truyền tin đến nói, phía sau lớp chướng khí kia còn có một rừng cây nhưng không phát hiện dấu chân, đến vùng núi gần đấy về hướng Đông Nam Tây Bắc thì phát hiện được mấy cái động, trừ mấy cái động này ra không phát hiện được gì, không loại trừ khả năng có căn cứ.”
Mãn thúc hỏi: “Cửa động có gì khác thường không?”
“Đây là hình vẽ của tổ chức mật thám!” Ám vệ đưa cho Mãn thúc.
Mãn thúc nhận lấy, mở ra cho Tống Vĩnh Cung xem chung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630937/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.