Đám người Lương Khuê không còn lời nào để nói.
Lời của Hoàng Thượng vô cùng kín kẽ, nói chàng chưa thừa nhận Hoàng Quý Phi phải không? Chàng nói coi Hoàng Quý Phi là người thân, Thái phi cũng là người thân.
Nói chàng thừa nhận? Không, chàng chỉ nói Ôn Yến là mẹ của con chàng, điều này cũng là sự thật.
Đám người này đối với chàng quá tàn nhẫn rồi. Bọn họ muốn dựa vào việc này mà lần nữa nắm lấy sai lầm, điểm yếu của Hoàng Thượng nhưng không thể rồi. Người ta căn bản không hề giấu kín, mà còn thẳng thắn nói ra những lời trong lòng cho mọi người biết.
Chàng quang minh lỗi lạc, càng khiến người ta cảm thấy bọn họ đen tối.
Sau khi bãi triều, Trương Tiên Huy đi thẳng đến phủ Lương Khuê.
Trương Tiên Huy lạnh lùng nói: “Hôm nay bọn họ đều có chuẩn bị mà đến, Chung Phục Viễn chưa từng vào triều, không quan không chức, hắn tới làm cái gì chứ? Rõ ràng là Hoàng Thượng bảo hắn tới, hắn là nghĩa tử của Chu lão tướng quân, Chu lão tướng quân đã cất nhắc không ít võ tướng trong toàn triều, nên lời của Chung Phục Viễn khá có trọng lượng.”
Lương Khuê suy nghĩ một chút: “Có lẽ ngay từ khi cả nhà họ bắt đầu đi du ngoạn đã là một cái bẫy rồi, họ muốn ép chúng ta mở miệng trước, chúng ta đã quá kích động, không giữ được bình tĩnh.”
Trương Tiên Huy ảo não nói: “Vốn tưởng nắm được điểm yếu của Hoàng Thượng, không ngờ còn làm mất sạch đường lui, sau này nếu không thể nắm được điểm yếu và dùng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630927/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.