Sáng ngày hôm sau.
Sau khi Tống Vĩnh Kỳ xem xong các tấu chương, nói: “Các vị ái khanh, hôm nay trẫm có một chuyện quan trọng muốn công bố.”
Quần thần phía dưới đều cảm thấy mờ mịt, không phải đề tài thảo luận đều đã xong hết rồi à? Còn có chuyện quan trọng gì muốn công bố nữa?
Buổi nghị sự sáng hôm nay, thường vào những buổi thượng triều lúc sáng đều nói đến chủ trương quan trọng và bước đầu cơ bản, tam công sẽ nhắc trước một ngày để biết được vấn đề sáng hôm đó là gì. Cho nên hoàng đế đột ngột nói có chuyện quan trọng cần phải công bố, quả thật khiến mọi người có chút ngoài ý muốn.
Đương nhiên, những đại thần luôn chú ý đến tình hình trong cung cũng đã đoán được là có chuyện gì.
Trương Tiên Huy đứng ra hỏi trước: “Hoàng thượng, là công bố hay là nghị?”
“Công bố.” Tống Vĩnh Kỳ trả lời chắc nịch.
Con gái của Trương Tiên Huy là Lương phi, trong cung hoàng thái hậu có nhiều hơn hai đứa nhỏ nữa, Ôn Yến lại trở về kinh thành, đương nhiên Trương Tiên Huy biết đây là chuyện gì. Nhưng mấy ngày này cũng cũng không thấy hoàng thượng có động tĩnh gì, bọn họ cũng không biết nói gì, nhưng hôm nay bỗng nhiên lại nói công bố việc quan trọng, chỉ sợ là chuyện liên quan đến song bào thai.
Trương Tiên Huy bước ra khỏi hàng: “Hoàng thượng, nếu là chuyện gấp, không bằng để hội nghị lần sau rồi lại công bố.”
Tống Vĩnh Kỳ ngồi trên ngai vàng lại nhàn nhạt mỉm cười, ánh mắt sắc bén hơi lạnh lùng: “Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630900/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.