Ôn Yến nhận lấy và cầm đến dưới đèn chậm rãi nhìn.
Chẩn đoán bệnh và đơn thuốc của ngự y ban đầu đều có, vô cùng kỹ càng tỉ mỉ. Lúc đầu Hoàng thái hậu chỉ cảm thấy có chút không thoải mái nên kê vài đơn thuốc điều trị cơ thể đều là bổ sung khí huyết, sau dần dần xuất hiện tình trạng ho khan.
Đơn thuốc kê ra đúng theo triệu chứng căn bệnh, hơn nữa sau khi uống thuốc cũng đã từng đỡ hơn, chỉ là sau khi lại uống thêm thuốc thì bệnh lại nặng thêm.
Điều này có nghĩa là bệnh thay đổi theo thuốc.
“Khi kê đơn thuốc đầu tiên và lúc dùng đơn thuốc đầu tiên đều có hiệu quả, nhưng căn bản chỉ sau hai, ba ngày thì thuốc sẽ mất tác dụng.” Lam ngự y ở bên cạnh giải thích.
Ôn Yến gật đầu: “Ừ, ta đã nhìn ra vấn đề không phải do thuốc mà là trong cơ thể xuất hiện tình trạng kháng thuốc, cho nên thuốc không còn tác dụng nữa, ngược lại sẽ phát sinh một vài tác dụng phụ làm cho căn bệnh nặng thêm.”
“Kháng thuốc à?” Lam ngự y không hiểu hỏi.
Ôn Yến giải thích: “Trong cơ thể con người có khả năng miễn dịch, những khả năng miễn dịch này có thể chống lại một phần bệnh độc, nhưng có vài bệnh độc lại có thể phá hủy khả năng miễn dịch và xâm nhập vào trong cơ thể. Lúc này, chúng ta lại phải mượn thuốc và biện pháp khác để trị liệu nhằm loại bỏ bệnh độc này. Nhưng loại bệnh độc này rất giảo hoạt, nó sẽ nhanh chóng lại phá giải được hiệu quả của thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630874/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.