Lão phu nhân nhìn Thiên Sơn, nói: “Nha đầu, ngươi đem đầu đuôi câu chuyện nói lại cho ta một lượt!”
Thiên Sơn vốn nhìn Tiên đế không thuận mắt, ở đâu mà nể mặt hắn ta chứ? Cũng không quan tâm những người có mặt tại đây là ai, liền nhớ về ngày Ôn Yến cùng Tống Vĩnh Kỳ còn mặn nồng. Trước lúc Tiên Thái hậu mất đã cho Ôn Yến trở thành chủ nhân của Phi Long Môn, tứ hôn cho Tống Vĩnh Kỳ, về sau bị Tiên đế nhìn trúng cưỡng ép vào cung, chuyện đã kể hết rồi, nàng là người luôn theo đuổi sự chân thật, mỗi một câu nói ra đều rất ngay thẳng, nghe tự thuật thôi mà cũng thấy tin tưởng rồi.
Mọi người nhất thời trầm mặc không nói.
Ba vị công tử Trương gia đều không làm quan, cho nên đối với chuyện triều chính không hiểu rõ, cũng không hỏi gì. Hôm nay Thiên Sơn nói như vậy, càng thấy may mắn năm đó không có vào cung. Gần vua như gần hổ, ngôn hành cẩn thận. Tiên đế ngay cả con trai của mình cũng đối đãi như này, vậy những thần tử này như họ, há không phải mỗi bước đều phải tính toán?
Trương lão phu nhân trầm mặc một lát, thở dài nói: “Có cái gì kỳ lạ? Đó vốn chính là người thủ đoạn tàn ác. Người bên cạnh không biết, ta trải qua triều đại của Khang Ninh đế, chứng kiến bao nhiêu, lại tổn thương ra sao, đã cẩn thận thế nào?”
Tư Không đại nhân hoài nghi nhìn Thiên Sơn: “Tiên Thái hậu thật sự đã hạn chỉ như vậy?”
Thiên Sơn cười lạnh một tiếng: “Ngày Tiên Thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630818/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.