Ôn Yến đã uống giải độc được mấy ngày, Tống Vĩnh Kỳ thấy sắc mặt của cô vẫn còn hơi nhợt, thậm chí mi tâm còn trở nên xám đen hơn nên lệnh cho Gia Cát Minh đến bắt mạch cho cô.
Gia Cát Minh tới vương phủ bắt mạch cho Ôn Yến, vừa bắt mạch vừa cau mày. Bắt mạch xong mới hỏi: “Mấy ngày nay nàng đã ăn những gì?”
Tống Vĩnh Kỳ thấy vẻ mặt của chàng ta ngưng trọng, lo âu nói: “Không giải được độc?”
Gia Cát Minh đáp: “Chẳng những không thanh trừ, ngược lại còn nghiêm trọng hơn, có lẽ là do lượng độc đã tăng thêm. Vì vậy khiến sắc mặt của nàng mới xấu như vậy.”
Ôn Yến ngạc nhiên: “Khoảng thời gian này ta ăn gì cũng rất cẩn thận, mỗi loại thức ăn ta đều dùng ngân châm thử độc nhưng toàn bộ đều không thấy có độc.”
“Nàng chắc chắn đã thử qua tất cả?” Gia Cát Minh nhìn chằm chằm nàng nói: “Nàng suy nghĩ kỹ lại xem nàng đã ăn gì mà chưa từng thử độc không?”
Ôn Yến chau mày suy nghĩ rồi nói: “Trừ lúc ăn điểm tâm ở chỗ Khanh Nhi.”
Tống Vĩnh Kỳ sửng sốt nói: “Không thể nào là Khanh Nhi.”
Ôn Yến cũng nói: “Ta cũng không tin là Khanh Nhi.”
Gia Cát Minh nói: “Ta cũng tin tưởng không phải nàng ta làm, Ôn Yến cứu nàng, nàng coi Ôn Yến là ân nhân cứu mạng nên không thể nào ra tay hạ độc với Ôn Yến được. Nàng ta hoàn toàn không có động cơ để hạ độc. nhưng để cho chắc chúng ta vẫn nên thử kiểm tra xem sao. Hằng ngày nàng đều đến chỗ Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630762/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.