Trí Viễn Vương phi cũng đã khỏe lên, chuyện đầu tiên sau khi nàng ta khỏe lên, không phải đi gặp Hoàng tôn, mà lại ăn mặc ngay ngắn đến dập đầu với Ôn Yến, dọa Ôn Yến sợ tới mức vội vàng đến đỡ nàng ta dậy, tuy nói nàng ta đã được giải độc, nhưng dù sao vẫn còn đang ở cữ, sức khỏe còn rất yếu.
Sau khi đến gặp Ôn Yến, nàng ta còn muốn đến nói lời cảm ơn và xin lỗi Tống Vĩnh Kỳ, nhưng lại bị Trí Viễn Vương gia ngăn cản, Trí Viễn Vương gia thở dài nói: “Từ khi thần y Gia Cát trở về chẩn bệnh cho đệ ấy, hai ngày nay Hoàng đệ vẫn luôn nhốt mình trong phòng, không ăn không uống, phụ hoàng và mẫu hậu đều lo lắng, bây giờ còn lừa hoàng tổ mẫu bên kia, không dám để cho bà cụ biết, nếu như nàng đi, chắc chắn đệ ấy sẽ không gặp nàng đâu!”
Ôn Yến ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Tiểu Chi, Tiểu Chi cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Ôn Yến.
Tiểu Chi biết Tống Vĩnh Kỳ thật ra không khỏe, nhưng mà nàng sợ Ôn Yến lo lắng, sẽ làm ảnh hưởng đến vết thương, cho nên vẫn luôn giấu diếm.
Trí Viễn Vương phi nghe xong cũng buồn bã đau lòng, nàng ta đau buồn nói: “Đại ân đại đức của Hoàng đệ, chúng ta cũng không biết báo đáp thế nào nữa, chỉ mong đệ ấy có thể khỏe trở lại, cho dù ông trời muốn đoạt lấy hai chân của ta, ta cũng cam tâm tình nguyện!”
Trí Viễn Vương gia ôm nàng ta nói: “Bây giờ nói cái gì cũng không có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630728/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.