Thị vệ đi đến: “Vương gia, ty chức ở đây!”
Tống Vĩnh Kỳ nói với Ôn Yến: “Nàng nằm nghỉ cho tốt, lúc ngự y nói nàng có thể xuống giường đi lại thì nàng mới được đi xuống.”
“Biết rồi!” Bây giờ Ôn Yến không thể cãi với chàng được, bởi vì áy náy, cho nên mọi chuyện đều nghe theo chàng.
Tống Vĩnh Kỳ nói với thị vệ: “Đưa bản vương về!”
“Vâng!” Thị vệ đỡ Tống Vĩnh Kỳ dậy, đương nhiên Dương Bạch Phi cũng đi theo chàng, trong chớp mắt khi Tống Vĩnh Kỳ xoay mặt đi, Ôn Yến nhìn thấy rõ ràng đau khổ hiện lên trong mắt chàng. Chàng vẫn luôn là một người hiếu thắng như vậy, bây giờ lại không có có cách nào đi lại, ngay cả trở về nghỉ ngơi cũng phải để người khác đỡ chàng đi.
Trong lòng Ôn Yến cũng cảm thấy khổ sở, nằm ở trên giường nặng nề thở dài một tiếng, nghĩ muốn kêu ngự y tới hỏi tình trạng của Tống Vĩnh Kỳ một chút.
Tình trạng của Hoàng tôn xem như đã trở nên ổn định rồi, đã có chút bớt vàng da, nhưng Ôn Yến biết vấn đề gốc rễ vẫn chưa được giải quyết, chưa được tính là đã thoát khỏi nguy hiểm.
Nàng vẫn luôn nghiên cứu thuật châm cứu, lúc vừa mới bắt đầu vẫn luôn ôm tâm trạng xem thử một chút, nhưng khi xem thử, nàng lập tức trở nên sợ hãi bắt đầu đọc một cách nghiêm túc, gần như không bỏ qua dù chỉ một câu.
Lúc đọc đến chương thứ ba, bên trong nói đến thai phụ và trẻ nhỏ, trong đó có đề cập đến bệnh vàng da bẩm sinh, đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630727/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.