Bình minh vừa lên, Tiệp Hạo đã dậy từ rất sớm nếu không muốn nói hắn mất ngủ đến tận hai tiếng trước mới ngủ.
Hắn nghĩ có nằm mơ bản thân cũng sẽ không đi nợ ân tình của một cô gái như Lăng Hi.
Song nợ vẫn là nợ, dù hắn không muốn đó vẫn la sự thật không thể thay đổi.
Nhóm Lăng Khuyết đã dậy, tuy nhìn ra tối qua họ cũng ngủ không yên nhưng tâm trạng không nặng nề như hắn.
Ăn sáng xong, hắn dẫn đầu bốn người đến chỗ xe của Lăng Hi.
Y Mẫn thấy năm người liền giơ tay vẫy thay chào hỏi.
"Sớm hảo." Lăng Khuyết rất có hảo cảm với Y Mẫn nên mở lời chào thay cả nhóm. Bởi cậu biết, thay vì trông cậy vào bọn họ phát ra thân thiện thì tự nhờ cậu còn hơn. Dù tối qua Lăng Hi giúp bọn họ, cũng không có nghĩa bọn họ phải nhất thiết lịch sự ân cần với bọn bè của cô.
"Buổi sáng tốt lành. Lăng Hi chưa dậy sao?" Âu Thiệu Dương nở nụ cười hàm hậu, quan tâm hỏi.
"Vẫn đang ngủ a." Y Mẫn bĩu môi. Sau khi luyện tay lái tốt cho cô liền vô cùng vui vẻ ném công việc lái xe cho cô gánh hết.
Lăng Hi như mọi hôm giờ này vẫn ngủ, nhưng hôm nay chuyện này lại nổi lên hương vị bất thường. Lăng Hi hẳn bị trọng thương rất nặng a!
Tiệp Hạo không nói gì mở cửa xe sau cất giọng đánh thức:"Này, Lăng Hi dậy đi. Hôm nay chúng ta khởi hành sớm."
Đáp lại hắn vẫn là sự im lặng khó chịu. Tiệp Hạo cau mày leo lên xe lay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoang-mat-the-treu-choc-zombie/194596/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.