Tôi phải thừa nhận không phải tôi hoàn toàn không có tà tâm với Chu Gia Dã.
Có đôi khi ôm anh ngủ, tay tôi đụng phải eo anh sau vạt áo sẽ không nhịn được sờ thêm một lúc, cho đến khi Chu Gia Dã mặt đầy nguy hiểm rút tay tôi ra mới thôi. Có lúc vô tình, có khi có ý, dần dần anh cũng dần quen với một đôi tay đột nhiên luồn vào trong quần áo anh.
Tôi thích nhất lúc anh vừa tắm xong, trên người có hơi nước ấm áp, cảm giác chìm xuống khi anh nằm bên cạnh giống như nhịp tim đang rơi của tôi, làm tôi không nhịn được mà ngửi mùi thơm trên cơ thể anh.
Nhưng Chu Gia Dã có bệnh thích sạch sẽ nhẹ.
Không đánh răng không thể hôn, không tắm thì không được ôm anh nên tôi thường bị anh kéo ra khỏi ngực đuổi đi tắm, tắm xong mới có thể quay về ôm anh.
Nhưng anh vừa nuông chiều lại khoan dung cho những hành động của tôi, từ luồn vào vạt áo sờ cơ bụng tới tiến thêm một thước đòi nhìn cơ ngực, năn nỉ mấy lần là được.
Vẻ mặt Chu Gia Dã đầy cam chịu, anh dùng sức rất mạnh vuốt mặt tôi: “Lâm Ý, đến cùng thì em có chút tự giác chịu trách nhiệm với anh không?”
Tôi ôm anh gật đầu: “Có có.”
“Em có mới là lạ.” Ánh mắt anh nhìn tôi rất tối, vò mặt tôi thành một cục, buồn bực vì không có cách nào trút giận: “Chỉ biết tra tấn anh.”
Có lẽ là do anh quá dễ nói chuyện và điểm mấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-gui-tinh-yeu-noi-bien-nui/3614021/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.