Chu Gia Dã lên nhận thưởng giải nhất, đám bạn kia của cậu cũng đến ồn ào góp vui.
Giải thưởng lần này rất được đầu tư, tất cả mọi người đều muốn, có không ít người ỷ vào việc quen biết Chu Gia Dã mà vây quanh cậu nói cậu chọn thứ này thứ kia lúc nhận giải thưởng.
Trương Nam Nam cũng nhón chân lên nhìn: “Cậu đoán xem Chu Gia Dã có chọn bưu thiếp không nhỉ, nếu cậu ấy chọn bưu thiếp thì tốt rồi, một bộ có mấy chục tấm, đến lúc đó tớ sẽ mặt dày đi xin một tấm.”
Tôi vẫn rất mệt, chân không còn chút sức nào, không muốn động đậy, cạn kiệt sức lực ngồi xem náo nhiệt tại chỗ cũ.
Dường như cậu không có hứng thú với những thứ này, tùy ý cầm một món rồi đi ra.
Rất nhiều người chỉ có thể dựa vào chiều cao của mình để nhìn mặt cậu ấy, hoàn toàn không thấy cậu lấy cái gì.
Trương Nam Nam vô cùng tò mò, vẫn còn nhón chân nhìn: “Cậu ấy lấy nhanh vậy, sao không cẩn thận chọn chứ?”
Tôi mệt mỏi ngồi tại chỗ, thuận miệng nói: “Chắc không có hứng thú.”
“Haiz, cũng có thể, vừa rồi tớ nói nhiều như vậy cũng không khiến cậu ấy động lòng.” Trương Nam Nam thở dài.
Sau đó Trương Nam Nam ôi chao một tiếng: “Cậu ấy đang đi về phía chúng ta kìa.”
Tôi vừa định ngẩng đầu thì một tiếng động vang lên, một quyển vở mới tinh bị ném xuống dưới chân tôi.
Tôi ngơ ngác nhìn Chu Gia Dã đứng cách mình không xa. Tôi nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-gui-tinh-yeu-noi-bien-nui/3586157/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.