Chủ nhật, Vân Đóa phải dọn nhà. Trần Tư Kỳ muốn đến giúp nhưng Vân Đóa nói không cần. Thật ra việc “chuyển” đều có công ty chuyển nhà làm, cô chỉ cần thu xếp đồ đạc mà thôi. Trần Tư Kỳ đang theo dõi một ngôi sao lớn nào đó, cô không thể làm trễ nải sự nghiệp của vị này được.
Hôm nay hai vợ chồng nhà chủ đều ở nhà, Vân Đóa gọi hai người họ là “chú” và “dì”. Dì họ Lộ, còn chú thì họ “Đường”.
Khéo quá, cùng họ với Đường Nhất Bạch.
Vân Đóa xoa xoa ót, sao tự nhiên lại nhớ tới điều này chứ.
Dì Lộ rảnh rang dựa vào trên ghế sofa xem tv, sofa rất mềm, cả người bà lún xuống ghế khiến đôi chân có vẻ thon dài. Một tay bà vịn lên ghế sofa, vẻ mặt lười biếng nhưng khí tràng mười phần.
Đáng tiếc bê cạnh bà là chú chó ngốc, vẻ mặt ngố ngố, trực tiếp làm giảm phong cách của nữ chủ nhân.
Nhị Bạch thấy rất nhiều tới nhà nó thì vô cùng vui vẻ, cái đuôi cứ vẫy vẫy suốt. Nhưng mà mấy người dọn nhà đều chú ý tới những cái rương lớn, không để ý tới nó nên không may đạp phải chân nó.
Nó kêu thảm một tiếng, chạy về bên chân nữ chủ nhân.
Vân Đóa buồn cười, rất muốn sờ sờ nó.
Cả buổi chiều cô ngồi thu xếp đồ đạc trong phòng, sửa soạn được được một nửa thì cô thấy Nhị Bạch dùng đầu đẩy cửa đi vào. Trên cổ nó treo một cái rổ bện bằng cành liễu, trong giỏ có một đĩa sứ màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264214/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.