Vân Đóa nằm trên giường, nhìn vết bầm ở cổ tay, yếu ớt nói: "Đường Nhất Bạch, anh thật tàn nhẫn!"
Đường Nhất Bạch ôm lấy cô từ phía sau, da thịt hai người kề nhau, không một khe hở. Anh đau lòng nói: "Anh xin lỗi, có đau không em?"
Cô lườm anh: "Anh nói thử xem?"
Vết bầm này là do Đường Nhất Bạch nắm quá chặt, lúc anh kích động mất điều khiển nên mới gây ra.
Tất nhiên đây không phải chỗ đau nhất...
Vân Đóa có chút căm giận, sao cùng là lần đầu tiên mà cảm nhận của nam và nữ lại có sự chênh lệch lớn đến vậy!
Thân thể không thoải mái khiến tâm trạng của cô cũng không tốt, mặt đen thui.
Đường Nhất Bạch vô cùng đau lòng, hôn cô một cái, sau đó xuống giường tìm thuốc bôi cho cô. Tìm được thuốc rồi, Vân Đóa nói muốn tắm, anh ôm cô đến phòng tắm, khi anh chuẩn bị tắm uyên ương thì bị cô đuổi ra ngoài.
Đường Nhất Bạch đành phải trở lại phòng ngủ dọn dẹp, bỏ hết những thứ không cần thiết, drap giường, vỏ chăn, quần áo bẩn đều ném vào máy giặt, sau đó nhanh chóng vọt vào phòng tắm.
Đợi cô tắm xong, anh dùng khăn tắm bọc cô lại rồi bế lên giường, dưới ánh mắt đề phòng bôi thuốc cho cô.
Cẩn thận, tỉ mỉ như một đứa cháu hiếu thuận.
Không chỉ tay Vân Đóa có vết bầm, mà trên ngực, trên đùi cũng có.. Cô ngậm ngùi: "Cảm giác như bị bạo hành vậy."
"Đóa Đóa, anh sai rồi, lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264091/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.