Buổi tối sau khi Đường Nhất Bạch kết thúc huấn luyện trong nước, Vân Đóa định chào tạm biệt.
"Anh đưa em đi." Anh nói: "Ra ngoài dạo một chút."
Hai người ra khỏi nơi huấn luyện, nắm tay dạo bước trong sân. Đêm tối rất yên tĩnh, đèn đường kéo dài chiếc bóng của bọn họ, ngắn lại, rồi dài ra,…Không biết đi đến ký túc xá từ lúc nào, Vân Đóa hơi ngây ngốc, không kịp nhận ra là do anh cố ý, cô cười nói: “Thôi, anh tiễn em về nhiều lần như vậy, lần này đến lượt em tiễn anh, anh mau lên đi.”
Đường Nhất Bạch mấp máy môi, nói nhỏ: "Đóa Đóa, ngày mai đám người tổng quản Ngũ và anh Phong mới trở về."
"Em biết mà, cho nên?"
"Cho nên, tối nay trong ký túc xá không có ai."
"..." Giờ phút này Vân Đóa mới hiểu rõ ý đồ anh dẫn cô tới đây, mặt cô nóng lên. "Đường Nhất Bạch, anh có thể chuyên tâm huấn luyện không!"
"Lúc huấn luyện anh rất chuyên tâm, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi."
Vân Đóa nói không lại anh, cô xoay người. "Em đi trước."
Đường Nhất Bạch kéo cô lại. "Đã trễ thế này, em nghỉ ở đây đi. Em yên tâm, nếu chưa được sự cho phép của em, anh sẽ không làm bất cứ chuyện gì. Anh có thể ngủ trên giường của anh Phong."
"Nhưng sẽ trái với quy định."
"Không sao, anh đã thăm hỏi chỗ Từ Lĩnh rồi."
"Anh..." Nghe thôi đã biết có âm mưu...
Cô còn đang suy nghĩ lý do từ chối, Đường Nhất Bạch cũng không chờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264089/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.