Ngồi trên giường, An Ngọc vừa được Dũng kiểm tra sức khỏe vừa nghe Đức Hiếu kể lại những chuyện đã xảy ra. Sau đó cô mới biết người vừa mới xuất hiện này chính là trợ lý đặc biệt của cái người tên là “anh Dương” nọ, cũng là người chứng kiến tất cả quá trình “cầu hôn” kỳ lạ kia. An Ngọc nghe xong toàn bộ lập tức rơi vào trầm tư.
Cái chuyện hợp đồng hôn nhân đôi bên cùng có lợi này nghe thật sự rất phi lý, đặc biệt là ngay vào thế kỷ 21 dân chủ này, và với đối tượng vốn chẳng có gì để lợi dụng như cô. Đáng ra cô nên nghi ngờ mới phải, nhưng quá đáng ở đây là dường như cô nhớ ra chút gì đó rồi. Ký ức ấy hoàn toàn trùng khớp với những gì Đức Hiếu nói, và rõ ràng trong vụ này, cô hoàn toàn tự nguyện ký tên lên cái tờ giấy kia. Đức Hiếu còn cẩn thận lấy ra cái tờ hợp đồng ngày hôm đó đưa cho cô bằng thái độ hết sức cung kính. An Ngọc nhận lấy, càng đọc, cô càng nhíu mày. Nghĩ theo nhiều chiều hướng, người được lợi trong chuyện này là cô. Món nợ khổng lồ đối với cô, nhưng với anh ta lại chỉ cần một cái búng tay, chẳng buồn chớp mắt. Ngoài ra còn chu cấp tiền hàng tháng mặc cô tiêu xài. Đổi lại, anh ta chỉ có một yêu cầu ngắn gọn: Ở bên cạnh mỗi khi anh ta cần. Còn trường hợp lúc nào anh ta cần, và cần cái gì thì lại không nói rõ.
- Cho tôi nhiều thứ như vậy\, đổi lại\, tôi cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813968/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.