An Ngọc từ chối hiểu. Cô thật sự không hiểu được bây giờ Hữu Dương đang muốn làm gì nữa, cô không có cách nào lý giải nổi hành động của anh.
Sau khi phán một câu nhận xét khó hiểu xong, Hữu Dương lại nhíu mày trông có vẻ không vui lắm, cảm xúc trước và sau thay đổi một cách chóng mặt. Anh vừa ôm cô đi về phía bàn ngoài ban công vừa nói với chất giọng không vui.
- Sau này ăn nhiều một chút đi.
- Cái gì? - An Ngọc hoang mang hỏi lại.
- Cô nhẹ quá. - Hữu Dương càng nói lại càng thấy bực bội. - Một tay đã xách được cô rồi thì còn làm được trò trống gì nữa. Chậc.
Nói hết câu, anh còn tặc lưỡi một cái ra chiều mất hứng. An Ngọc vẫn không hiểu ý anh là gì, cô chỉ biết lúc này tâm trạng của anh rõ ràng không tốt lắm.
Hữu Dương mím môi đặt cô ngồi xuống, nhưng anh không vòng qua ngồi vào chiếc ghế đối diện mà kéo nó lại chỗ mình, ngồi ngay vị trí gần sát cô. Anh thậm chí còn kéo ghế cô lại, hai tay chống hay bên vây cô ở giữa, ngăn hết mọi đường trốn của cô.
An Ngọc cứng người, mắt liếc về con dao anh đang cầm, vô thức né đi. Hữu Dương nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô một lúc mới lên tiếng.
- Được rồi\, quay về vấn đề ban nãy. - Anh nâng cao dao kia ngang tầm mắt hai người\, nói tiếp. - Tôi sẽ giải thích cho cô hiểu\, “hội chứng ma cà rồng” nghĩa là gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813960/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.