An Ngọc ngồi chờ trong một quán cafe nhưng mãi vẫn chưa thấy đối phương xuất hiện. Cô nghi ngờ do bản thân đã quá hào hứng nên tới sớm hơn so với giờ hẹn.
Lim ngồi ở chiếc bàn gần đó, vừa ăn bánh ngọt uống nước vừa nhìn về phía chỗ cô đang ngồi, không hề rời mắt. Đôi khi đạo đức nghề nghiệp của cô ấy khiến cô cảm thấy có chút phiền. Ngồi chỗ này thì làm sao có chuyện xảy ra được mà cô ấy cứ mở lớn mắt giám sát cô thế chứ? Sợ người ta bắt nạt cô hay đang sợ cô làm thịt người ta vậy??
An Ngọc cụp mắt, nhàm chán nghịch chiếc điện thoại trong tay. Cô không mở máy ra dùng vì không biết mật khẩu, chỉ mân mê bên ngoài, sau đó lại lật úp lại ngắm nghía cái ốp xấu hoắc mà mình đã chọn. Huống hồ đây cũng là máy cá nhân của anh, mức độ riêng tư rất lớn, mà cô thì phải là một đối tác chuyên nghiệp, việc đầu tiên cần lưu ý đó là không can dự và tìm hiểu quá sâu vào sự riêng tư đó.
Còn việc cô đi gặp cô gái thần bí kia không hề liên quan gì đến việc cô xen vào chuyện của anh đâu nhé. Đây là do cô tò mò, và cũng do đối phương hẹn cô ra ngoài trước đấy.
Chiếc ghế đối diện bị kéo ra tạo thành âm thanh chói tai. An Ngọc bình tĩnh nâng mắt lên nhìn đối phương, mà Lim ngồi gần đó cũng thẳng lưng, tập trung tinh thần nhìn về hướng này.
An Ngọc quan sát kĩ cô gái trước mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813911/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.