An Ngọc vừa ngồi vào xe đã thu lại biểu cảm tổn thương yếu đuối. Cô bình tĩnh nhận hộp giấy từ tay Đức Hiếu, vừa chậm chạp lau nước mắt vừa nhìn ra bên ngoài. Sự ghen tuông vẫn chưa hề tan đi trên khuôn mặt của Gia Hưng, hai tay anh ta siết chặt đầy giận dữ. Cô nhìn một lúc không kìm được nhếch môi cười. 
Chiếc xe lăn bánh, tâm trạng An Ngọc thoải mái và thỏa mãn một cách kì lạ. Cô dựa vào kính xe, nhắm mắt lại, nụ cười trên môi vẫn chưa hề biến mất. Hữu Dương ngồi bên cạnh chợt lên tiếng. 
- Vui không? 
- Vâng! Em rất vui. - Cô ngồi thẳng dậy nhìn anh. Hữu Dương đặt tờ hợp đồng xuống\, kéo mặt cô lại gần mình\, hơi nhíu mày xoa lên một bên má của cô. Cô cầm lấy tay anh\, khẽ lắc đầu. - Em không sao cả. 
- Có đáng không? - Hữu Dương kéo cô ngồi lên người mình\, xoa lên eo cô\, anh còn cúi xuống ngửi lên cổ cô một hơi thật dài. Cô để mặc cho anh động tay động chân với mình\, tay vô thức vuốt nhẹ lên tóc anh\, khẽ nói với giọng vui vẻ. - Lúc nhìn hai người phụ nữ kia phát điên lên vì em\, em cảm thấy có bị đánh thêm nữa cũng chẳng có vấn đề gì. 
- Vậy có phải tôi cũng nên gọi ông ta một tiếng “bố” không? - Hữu Dương ngả người ra sau ghế nhìn cô\, bàn tay nghịch nghịch lọn tóc rủ trước ngực. Cô khẽ lắc đầu. - Trong mắt bọn họ\, anh chỉ là bạn trai em thôi. Nếu anh thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813880/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.