Đức Tùng gọi điện cho cô mở lời muốn cô đưa Hữu Dương về nhà ra mắt vào tối hôm nay, lấy lý do là sinh nhật của ông. Có vẻ như sau bao lần bòn rút tiền của cô xong, ông ta đã bắt đầu không kiên nhẫn nữa mà muốn đánh chủ ý lên người Hữu Dương rồi. 
An Ngọc cầm xấp ảnh mà Hữu Dương vừa đưa cho cô mấy phút trước lên nhìn, lại liếc về phía anh một cái, khó xử đáp. 
- Không phải là con không muốn, nhưng con sợ anh ấy bận không sắp xếp thời gian được. 
- Hai đứa qua lại lâu như vậy cũng phải ra mắt gia đình chứ. Bố là bố của con, bố cũng phải biết bạn trai con như thế nào, có thật lòng yêu còn hay không mới có thể an tâm giao con cho cậu ấy. Huống hồ, con thân là gái chưa chồng mà ở nhà người ta như vậy sẽ không hay đâu. Con cứ nói với cậu ấy rằng bố muốn gặp mặt, nếu cậu ấy thật sự yêu con thì sẽ dành thời gian vì con. Con hiểu không? 
An Ngọc chần chừ, sau đó khẽ thở dài. 
- Bố nói đúng. Vậy con sẽ hỏi thử anh ấy. 
Cúp máy, cô tiếp tục lật dở mấy bức ảnh trong tay, mắt hơi nheo lại. Phải nói rằng thợ chụp ảnh thực sự rất dụng tâm, cố ý để người xem hiểu lầm hai người trong ảnh có mối quan hệ mập mờ và thân thiết như thế nào, còn lợi dụng góc chụp một cách hoàn hảo để tạo ra những bức ảnh với đụng chạm đầy thân mật nữa. 
Ví 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813865/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.