Nhờ có Lim đi cùng nên An Ngọc đã có thể đi vào Eight mà không có bất cứ ai ngăn cản, chỉ đơn giản là bởi bây giờ chưa phải là giờ mở cửa, và trang phục lẫn cách khí chất của cô hoàn toàn không hợp với nơi này chút nào. 
Hôm nay An Ngọc mặc một chiếc váy liền thân màu trắng đầy trang nhã, cô búi tóc lên, trang điểm nhẹ nhàng, nhìn lướt qua cũng biết cô là con gái nhà lành với tư tưởng bảo thủ, hoàn toàn không biết chơi bời là gì. Dường như chốn xô bồ hỗn loạn này hoàn toàn không phù hợp với cô. 
Vốn những người ăn mặc như vậy khi đi đến cửa sẽ bị bảo vệ chặn lại, nhưng vì họ thấy Lim mặt mày lạnh tanh đi phía sau cô, còn nói chuyện với cô hết sức cung kính thì đoán ra cô có thân phận không tầm thường. 
Đây không phải lần đầu An Ngọc tới Eight, nhưng nhân viên ở đây quá nhiều, không phải ai cũng biết cô. Họ chỉ có thể dựa vào cô gái đi phía sau cô để suy đoán mà thôi. 
An Ngọc vẫn nở nụ cười mỉm thương hiệu của mình, lúc đi qua còn nhẹ nhàng gật đầu với họ khiến họ không khỏi sửng sốt, vô thức thẳng lưng. 
Cô đi thẳng vào bên trong, đưa mắt nhìn một vòng xong cũng không quan tâm bản thân là khách, cứ vậy đi lên tầng hai, đẩy cửa từng phòng một. Xét theo góc độ khách quan mà đánh giá, hành động của cô không hề lịch sự chút nào. Làm gì có ai xông vào nhà người ta xong lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813857/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.