Kiêu Mặc Hiên mệt mỏi dụi khóe mắt: “Ngủ trước, tỉnh ngủ rồi chúng ta tính sổ tiếp.”
“Thằng nhóc nhà anh xem chị đây là người gì hả? Cô nàng phục vụ tận răng muốn gọi thì đến muốn đuổi thì đi à?” Người đàn ông này không xuất hiện thì thôi đi, vừa xuất hiện liền muốn đi ngủ, nghĩ rằng cô dễ bắt nạt lắm à?
Cô đã nín nhịn một tuần, anh ta muốn im lặng bỏ qua sao?
Không có cửa đâu!
"Nói mục đích của em đi." Kiêu Mặc Hiên biết trong lòng cô tức giận, cũng biết mấy ngày nay cô vất vả cố gắng bao nhiêu, hôm nay cô nóng nảy như vậy, chắc là muốn anh đáp ứng cô điều kiện nào đó.
Mộc Ca thấy anh đã hiểu rõ tâm tư của mình như vậy, cũng không nói nhảm với anh nữa, mở miệng nói thẳng: “Tôi muốn về nhà thăm dì út."
“Nếu như em bảo đảm không mắc sai lầm trong trận đấu đối kháng ngày mai, tôi có thể dẫn em về nhà thăm dì út."
"Thật sao?" Mộc Ca không nghĩ tới anh lại sảng khoái đồng ý như vậy nên cảm thấy hơi bất ngờ.
"Ừm, chỉ cần em nghe lời, tuần sau tôi sẽ dẫn em trở về thăm dì út."
"Thành giao." Mộc Ca cũng là một người thoải mái, nếu mục đích đã đạt được thì có nhiều lời cũng vô ích, về phần tham gia thi đấu đối kháng, chắc cũng chỉ là đánh vào mặt bọn người Mục Tư Lăng mà thôi.
Kiêu Mặc Hiên giơ tay vỗ bên cạnh mình: “Lại đây."
Mộc Ca dựa vào bên giường, đặt mông ngồi xuống bên cạnh anh, sau đó giơ chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-ep-hon-quan-thieu-cuc-sung-vo/465114/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.