Bạc Hương cố tình nói thật to gọi người qua, hắc y nhân thấy khó có thể ra tay liền rút khỏi. Bạc Hương đắc ý cười, vừa mới quay người thì nhìn thấy Tiêu Tị mâu trung thâm trầm nhìn nàng không chớp mắt.
Ý cười trên môi nàng chậm rãi thu lại, một lúc sau đi đến trước mặt Tiêu Tị, nói: “Tiêu Tị, có chuyện này ta muốn nói chuyện thẳng thắn… Ta mất trí nhớ. Ta cũng không biết đây là chuyện gì, ta bệnh nặng một thời gian liền quên đi chuyện xảy ra suốt ba năm về trước. Trước kia chàng chán ghét ta như vậy, hiện giờ lại cưới ta, ta nghe nói ba năm vừa qua ta thật sự đã thay đổi, cũng hiểu được vì sự thay đổi ấy mới khiến cho chàng yêu thích ta. Tiêu Tị, ta yêu chàng nhiều năm như vậy, ta sợ rằng khi ta trở lại bộ dáng như trước kia mà chàng luôn chán ghét thì chàng sẽ rời bỏ ta, cho nên ta mới che dấu… Nhưng ta thích chàng, ta không muốn lừa chàng thêm nữa.”
Lúc trước miệng vết thương trên cổ tay nàng chính là kết quả của việc bị mảnh sứ cứa vào. Bạc Hương nói là ngoài ý muốn, thế nhưng lời giải thích này vẫn khiến cho Tiêu Tị thấy có chút khó hiểu. Tuy rằng Liệt phó tướng nói cũng có lý, có lẽ hắn đã nhận ra Bạc Hương tính tình đã có chút thay đổi, vừa rồi dưới tình thế cấp bách nàng lại dùng võ, cuối cùng làm hắn thực sự nổi lên nghi ngờ. Tiêu Tị định chính mình hỏi nàng lại không nghĩ Bạc Hương lại nhanh hơn một bước đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-bac-tinh/1375/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.