Thư Thời vô thức né tránh ánh mắt sắc lẹm của đại mỹ nhân, tay cậu bấu chặt vạt áo: "Là em, tất cả đều là em."
Nhận được đáp án xong, Diệp Vọng đổi chủ đề: "Làm gì cũng được sao?"
Thư Thời lập tức ngước nhìn đại mỹ nhân, ánh mắt vô cùng chân thành: "Làm gì cũng được! Chỉ cần anh đừng giận em nữa là được."
Nghe vậy, Diệp Vọng đặt hộp thức ăn xuống, nhẹ nhàng nói: "Lại đây."
Thư Thời có chút thấp thỏm cẩn thận bước qua, lòng băn khoăn không biết liệu đại mỹ nhân có đánh cậu không...
Mặc dù hồ ly cậu da dày thịt béo đánh không đau, nhưng mà lỡ như đánh trúng mặt, lát nữa quay phim phải giải thích như nào với đạo diễn Chung đấy...
Cuối cùng, Thư Thời dừng lại cách Diệp Vọng khoảng ba bước — nếu bị đánh thì tầm này chắc vừa đẹp.
Diệp Vọng ngước mắt: "Tiến thêm chút nữa."
Thư Thời sững lại một chút, rồi lại nhích thêm một bước.
Giờ thì cậu cách hắn chỉ còn khoảng một cánh tay rưỡi.
"Tới nữa."
Thư Thời mờ mịt lại tiến lên, không hiểu đại mỹ nhân muốn gì.
Nếu tới gần hơn nữa sẽ khó mà đánh đó.
Bất ngờ mất cảnh giác, Thư Thời chưa kịp đứng vững thì chợt cảm thấy đỉnh đầu và tai bị chạm vào.
Ở trạng thái nửa người nửa hồ ly, cảm giác sẽ nhạy hơn rất nhiều so với hình dạng người hay hồ ly hoàn toàn. Vừa chạm vào, toàn thân Thư Thời run lên một cái, tai bị chạm đến tê rần.
Cậu theo phản xạ định né sang một bên.
"Làm gì cũng được?"
Chen ngang hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055807/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.