Sau bữa sáng, Thư Thời chào tạm biệt đại mỹ nhân.
Đại mỹ nhân phải dịch chuyển để đi làm rồi.
Diệp Vọng cũng không nán lại, chỉ xoa đầu cậu: "Ngày mai muốn ăn cháo gạch cua không?"
Đôi mắt Thư Thời lập tức sáng bừng: "Muốn ạ!" Cậu lâu lắm rồi chưa được ăn!
Sau khi chia tay, Thư Thời mới sực nhận ra, câu đó có nghĩa là, mai mình sẽ lại được gặp đại mỹ nhân sao?
*
Trước giờ quay hôm nay, Chung Vệ đặc biệt tìm Thư Thời để trò chuyện:
"Sau một tuần làm quen, chắc cũng tạm ổn rồi. Nhưng những cảnh sắp tới sẽ có phần khó hơn, cứ thả lỏng, đừng áp lực."
Thư Thời nghe vậy gật đầu đồng ý, nhưng thật ra không đặt lời đó vào lòng lắm. Có thể do từ đầu tới giờ, mọi chuyện với cậu đều quá suôn sẻ.
Ngay từ cảnh đầu tiên, cậu đã được đạo diễn khen ngợi, toàn nhận được lời khích lệ. Bộ phim thứ hai đã được đóng vai chính, lại còn là phim của Chung Vệ.
Tựa như, cậu đang từng bước chứng minh lời nói của thầy Lưu Ích dạy diễn xuất hồi xưa,
"Em là người có thiên phú."
Nhưng có thiên phú, không có nghĩa là thực lực cũng tự nhiên tăng lên.
"Cắt! Cảnh này chưa ổn, thử lại."
Thư Thời đang úp khăn nóng lên mặt do Tiểu Hiên mang tới, lòng có chút lo lắng.
Đây đã là lần thứ ba cậu quay cảnh này.
Không phải do vị trí hay bạn diễn có vấn đề, mà là chính cậu thể hiện chưa đủ tốt. Hoặc có thể nói, cậu nghĩ mình đã làm tốt, nhưng với Chung Vệ, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055806/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.