*Chế lại từ hành vi hít mèo của mấy con sen. Thư Thời lẻn đến phòng khách, vốn cho rằng sẽ trông thấy cảnh tượng thảm không nỡ nhìn, dù sao tối qua gió thổi mạnh tới như vậy mà. Nhưng ngoài dự liệu của cậu, cảnh tượng trước mắt, cảm thấy... cũng ổn? Ghế sô pha vẫn như cũ, chỉ là hơi dơ một chút, bàn trà cũng dơ, bên trên có vài chiếc lá không biết từ đâu thổi tới, tấm thảm nhỏ dưới sàn thì bị thổi lật lên. Nhưng trừ những thứ đó ra, còn lại không có hư hại gì. Ngay cả mấy thứ đặt trên hộp kia vẫn nguyên vẹn nằm đó, giống như được dán dính vào chiếc hộp bằng keo 502 vậy. Chẳng lẽ cơn gió tối qua thật ra không có lớn như cậu tưởng? Cậu nhìn ánh nắng không bị cửa sổ cản lại, đang chiếu thẳng vào phòng khách, cảm thấy chắc là như vậy. Nếu như có bão thì hôm nay đã không thể nào thấy được ánh mặt trời. Mà giờ khắc này, mấy người phải ra ngoài đi làm sớm cũng đang thảo luận về cơn bão đột ngột xuất hiện lại đột ngột biến mất đêm hôm qua. "Thông báo của cục khí tượng thủy văn không đáng tin chút nào, còn nói cái gì mà sẽ có gió lạnh với mưa lớn, không phải chỉ là gió thổi có chút lớn thôi sao, sáng nay mặt trời vẫn chói chang như thường đó thôi?" "Nhưng mà cơn gió tối qua thổi khiếp thật sự." ... Diệp Vọng ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy một bãi chiến trường trong phòng khách, tất nhiên không thèm để ý. Thế nhưng cảnh tượng này lại dọa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055787/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.