Diệp Vọng cầm khối thịt cổ thú trong tay, sai bảo Diệp Tứ: "Lấy cái hộp cổ mộc lần trước đặt làm tới đây."
Diệp Tứ nhìn thoáng qua khối thịt cổ thú trên tay tiên sinh, khối thịt lớn bằng bốn bàn tay người trưởng thành đang tản ra khí tức hung sát nồng đậm, cả khối thịt cháy đen, thậm chí những sợi lông linh tinh trên lớp da vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn.
Chỉ xét riêng tính thẩm mỹ mà nói thì thứ này chắc chắn không thể đạt tiêu chuẩn.
Vậy nên anh uyển chuyển khuyên nhủ: "Nếu là quà tặng để tỏ tình thì tính thẩm mỹ có lẽ sẽ quan trọng hơn so với tác dụng của nó. Nếu chưa biết phải tặng gì, ngài có thể tìm hiểu đôi chút sở thích của tiểu tiên sinh rồi lại..."
Diệp Vọng ngắt lời anh: "Còn phải tỏ tình?" Giọng điệu vô cùng khó hiểu.
Diệp Tứ lặng đi một lát, kiên nhẫn giải thích: "Trước khi trở thành bạn lữ, phải có một bên tỏ tình trước, bên còn lại đồng ý rồi mới có thể lập lời thề để thiên địa chứng giám. Dùng cách nói của con người thì là, trước tiên phải theo đuổi, đuổi được rồi mới có thể kết hôn."
Có vài người ngay cả khi đuổi được rồi cũng vẫn không thể kết hôn, nhưng vấn đề này đối với tiên sinh ắt hẳn không thành vấn đề.
Diệp Vọng nhíu mày, cảm thấy anh nói cũng có lý: "Vậy quà tặng trước khi trở thành bạn lữ gọi là gì."
"Gọi là tín vật đính ước."
Bốn chữ "tín vật đính ước" vừa được thốt ra Diệp Vọng liền đặt khối thịt đen sì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055776/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.