Sau khi thử vai, Thư Thời xoay người bước ra khỏi phòng, mà sau khi hỏi xong nhà sản xuất và đạo diễn cũng ghé đầu thì thầm với nhau.
Thật ra Thư Thời không muốn nghe đâu, nhưng ai bảo tai quá thính, lời nói tự động chui vào tai.
"Tôi cảm thấy cũng ổn, ngoại hình đẹp, diễn xuất cũng tốt, sao không được?" Đây là giọng của nhà sản xuất.
"Nhưng vấn đề là cậu ta đẹp quá! Đẹp như thế, mọi người chỉ xem nam thứ, ai còn để ý đến nam nữ chính của phim nữa, đến lúc đấy nam nữ chính khác gì thứ đâu, đây là đầu đuôi lẫn lộn!" Lời này của đạo diễn.
"...Tôi nói ông cổ hủ quá đấy, phim sợ nhất là gì, là không nổi tiếng! Khuôn mặt như thế, chỉ cần thả ra ngoài, ít nhiều cũng có fan ngoại hình chạy tới, đến lúc đấy cậu ta hot lên, phim cũng ra khỏi vòng, chẳng phải một mũi tên trúng hai con chim luôn à..."
Đóng cửa lại, Thư Thời chậm rãi bước ra ngoài, đeo lại khẩu trang.
Mấy người đứng bên ngoài nhìn thấy cậu đi ra đều cố gắng soi mặt cậu, như kiểu muốn xuyên qua lớp khẩu trang kia nhìn khuôn mặt thật.
Mặc dù đeo khẩu trang, cũng không nhìn thấy toàn bộ, nhưng chỉ đôi mắt Thư Thời lộ ra ngoài cũng đủ hấp dẫn mắt nhìn, nốt ruồi lệ chí màu đỏ ở khóe mắt, đẹp đẽ, quyến rũ người ta.
Nhưng đối lập trong đôi mắt mê hoặc đến vậy của Thư Thời lại là một mảng sạch sẽ và trong sáng.
Thư Thời đi thẳng tới thang máy, bấm nút.
Im lặng một lúc, cậu lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055750/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.