Rừng cây cũng không tối đến độ duỗi tay không thấy rõ năm ngón, một chiếc đèn bé được treo trên cây, tuy nhỏ nhưng ánh sáng vừa đủ để làm mọi người thấy rõ đường đi trước mắt.
Gió nhẹ thổi qua, thổi bay những sợi tóc trên trán Giang Âm
Bốn người đối diện từ nãy đến giờ vẫn chưa nhúc nhích, im lặng như tượng gỗ
Tên to con hung dữ nhất nãy giờ ngơ ngác, bỗng sực tỉnh tự cho mình một tát
Má nó, chắc mình uống nhiều quá rồi, nếu không làm thế nào xuất hiện ảo giác đáng sợ như này? Đúng là uống rượu chỉ được cái hỏng việc! . Truyện Võng Du
Ba người còn lại nghe thấy âm thanh vang dội này, cũng sôi nổi cho chính mình một cái tát.
Giang Âm: "???"
"Ủa? Bọn mày không phải muốn đánh nhau sao, giờ tao đếm đến ba nha, tụi mày không nhào lên thì lúc đó cũng đừng trách tao đánh lén." Giang Âm nói, bắt đầu đếm, "Một, Hai ——"
Bốn bạn đối thủ vẫn không nhúc nhích, sắc mặt đỏ bừng,hình như đã say rượu đến nỗi không nhận rõ được trời trăng mây gió luôn rồi.
Giang Âm nghĩ nghĩ, thử thử mà cho mỗi người một đá, bốn người che lại chỗ bị đá, chậm rì rì bùm bùm ngã xuống trên mặt đất, trên mặt còn mang theo tươi cười kỳ quái.
Giang Âm: "......" Cậu có dùng chút sức nào đâu! Mấy tên này có phải định ăn vạ không thế?
Giang Âm ngồi xổm xuống, thử đẩy đẩy một người trong số đó, người kia hắc hắc cười, trong miệng còn lẩm bẩm cái gì: "Chỉ tiện uyên ương, bất tiện tiên."(*)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-hong-muon-dua-mat-an-com/229858/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.