Tắm rửa xong, Giang Âm trở về phòng ngủ.
Lăng Dương không rên một tiếng nằm ở trên giường, tựa hồ đã ngủ rồi. Giang Âm tắt đèn đi, cũng bò lên trên giường.
Có lẽ là bởi vì trong lòng bối rối, Giang Âm ngủ cũng không say lắm. Vào lúc đêm khuya khoắt, cậu bị một thanh âm hút khí cố gắng kiềm nén làm bừng tỉnh.
Thanh âm này nghe cũng không rõ ràng, trong bóng đêm có vẻ rất là quỷ dị.
Nếu là một người nhát gan, khả năng chỉ cần kéo chăng trùm đầu coi như chưa nghe chuyện gì là được. Nhưng Giang Âm tâm không chỉ lớn hơn người bình thường, cậu trợn tròn mắt nghe xong nửa ngày, xác định thanh âm kỳ quái này phát ra từ trên giường ngủ của bạn cùng phòng cách cậu không xa.
Lăng Dương đang làm gì, cảm giác không đúng lắm, có nên đi qua nhìn xem thử?
Theo lý mà nói cậu không nên quản nhiều chuyện như vậy, rốt cuộc nếu Lăng Dương đang làm hoạt động sung sướng cho thể xác và tinh thần, chẳng phải lúc này cậu mà bước qua xem thì thành ra vô cùng xấu hổ. Chính là thanh âm này nghe tới càng giống như đang nhịn đau, nếu Lăng Dương nửa đêm phát bệnh rồi muốn nói cũng không nói ra lời, cậu không qua xem, ngày hôm sau rời giường phát hiện thi thể của bạn cùng phòng thì phải làm sao?
Giang Âm nghĩ tới nghĩ lui, lấy nguyên tắc an toàn là đệ nhất, vẫn quyết định đi xem một cái.
Cậu chắc chắn chỉ xem một cái thui, nếu không có việc gì lập tức liền đi, tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-hong-muon-dua-mat-an-com/229857/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.