Giản Nhung gật đầu không chút do dự: “Gặp rồi, năm ngoái ở trên Chung kết thế giới tui có ở hiện trường mà.” 
Lộ Bá Nguyên dừng một chút, bật cười: “Sao trí nhớ của tôi kém như vậy chứ. Tôi nói là trước Chung kết thế giới…” 
Gửi tin nhắn cho anh Đinh xong, Lộ Bá Nguyên nghiêng đầu nhìn mái tóc của cậu: “Trước khi cậu nhuộm tóc, chúng ta đã gặp nhau chưa?” 
Giản Nhung há miệng nhưng không trả lời. 
Bởi vì câu không biết lần gặp sớm nhất đó có được gọi là “gặp nhau” không. Cậu dám cam đoan lúc đó Lộ Bá Nguyên chắc chắn không nhìn thấy rõ dáng dấp của mình thế nào. 
Sau cùng, Giản Nhung nói: “Tôi từng gặp anh rồi.” 
Lộ Bá Nguyên gật đầu: “Khi tôi đánh LSPL hả?” 
“Đúng.” Giản Nhung suy nghĩ môt lát,  nói: “Lúc đó tôi có ở hiện trường.” 
Cho nên mới có mũ Goods kia đội. 
Vậy là đã hiểu rồi. Tuy rằng trận kia là Chung kết thế giới, nhưng LSPL chỉ là giải đấu hạng 2 và khi đó E-Sports không được phổ biến, sân đấu rất nhỏ, liếc sơ là có thể nhìn thấy hết khán giả ở đây. 
Nhưng Lộ Bá Nguyên cũng không nhớ rõ bản thân có nhìn khán đài. 
Anh khẽ nhíu mày, lập tức bỏ qua: “Sao chỉ đeo mỗi khẩu trang.” 
“Không cẩn thận làm ướt mũ chưa kịp khô, khăn quàng cổ đem trả lại rồi.” 
Khăn quàng cổ năm ngoái của Giản Nhung đã cống hiến cho mèo vàng cam rồi, vì mùa đông năm nay không ra ngoài nên vẫn chưa mua. 
Cửa sổ của vị trí lái xe vang lên tiếng gõ,  hai người đồng thời nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-gioi-de-toi-len/1014646/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.