Trên đường xuống núi, Hạ Kỳ Niên vẫn luôn để ý xem Thịnh Tinh Hà có ném cái khăn giấy kia đi hay không, không biết là quên hay là thế nào, đã đi qua ba cái thúng rác liên tiếp mà vẫn không thấy anh vứt đi.
Xuống tới chân núi cũng đã 4 giờ rồi.
Mùa hè ngày dài đêm ngắn, mặt trời còn chưa định xuống núi.
Sau khi đội ngũ giải tán, Thịnh Tinh Hà bỗng nhiên gọi Hạ Kỳ Niên lại.
Trong đầu bạn nhỏ Hạ đang ngập toàn chuyện "bông hồng", bị anh kêu như vậy, cả tấm lưng đều căng thẳng.
Cậu quay đầu lại, bị ánh mặt trời chiếu đến nỗi gần như không thể mở nổi mắt.
"Có, có chuyện gì vậy?"
"Nhuộm lại màu lông tạp của cậu cho tôi, y như một con công trắng vậy, không biết còn tưởng cậu đang tham gia chương trình tuyển chọn gì, ngày mai mà để các bạn học trường khác và phóng viên nhìn thấy còn ra bộ dạng gì, hình tượng của cậu chính là hình tượng của trường đó biết không?" Thịnh Tinh Hà nói.
Hạ Kỳ Niên bĩu môi nhỏ, "Ồ" một tiếng. "Chỉ có chuyện này thôi à?"
"Còn nữa, năm giờ sáng mai phải tập hợp, buổi tối đi ngủ sớm một chút."
"Ồ." Hạ Kỳ Niên xoay người, thở phào nhẹ nhõm.
Cũng đúng, cậu còn trông cậy một trai thẳng như thép lĩnh ngộ ra cái gì được chứ?
–
Cho dù ban ngày nắng nóng thế nào thì ban đêm lúc nào cũng luôn thoải mái.
Thịnh Tinh Hà giống như thường ngày ngồi ở trước bàn xem thứ gì đó, nhưng không giống như bình thường là, luôn có một khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-doi-nao-thich-cau-ta/231338/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.