Lại là cái quán bar Hoa Hướng Dương vắng ngắt.
Đến hai con ruồi cũng không có.
Chỉ có một đứa trạch nam ngồi bên quầy bar chơi game.
Thôi được rồi, cái quán bar này không phải tên là Hoa Hướng Dương.
Nó không hề có tên.
Biển hiệu rách rưới, chữ đã bị mờ toàn bộ.
Sao trật tự đô thị có thể mặc kệ được nhỉ, anh hưởng đến bộ mặt thành phố lắm luôn.
Ngọn đèn bảy sắc cầu vồng tỏa sáng lên Tình Địch và Hoa Hướng Dương.
Uốn lượn, mờ ám sao ~
Không hề.
Nhưng là không phải bầu không khí nên có.
"Sao rồi?"
Tình Địch ngồi bên cạnh Hoa Hướng Dương cùng nhau nhìn vào màn hình máy tính.
Tôi cuối cùng cũng được đặt xuống, thoải mái duỗi hết tứ chi ở quầy bar.
"Tôi vừa xâm nhập vào mạng nội bộ của Vu thị, họ thật sự khóa mật khẩu."
"Nhìn vẻ mặt cậu là tôi biết rồi, làm sao làm được?"
Hoa Hướng Dương đẩy kính mắt tự cho là không để lại dấu vết nhìn bản chóa một cái.
Chậc, cũng có phải bản chóa không cho anh nhìn đâu.
Bị tôi khinh bỉ nhìn lại hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
"Trong tin tức lần trước có một mã khóa. Mặc dù họ đã thay đổi nhưng theo tính toán, trong cơ sở dữ liệu của tôi đã có một khóa mới tương ứng."
Tình Địch tán dương vỗ vai cậu ta, Hoa Hướng Dương lại cúi đầu tiếp tục vọc máy tính một cách đáng ngờ.
Xem ra là chưa học được cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-bien-thanh-choa-cua-tinh-dich/2917664/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.