Kiếp trước, Tần Vinh Nguyệt hồi cung được tấn phong làm Hoàng hậu xong, hình như Thục quý phi đã bị tống vào lãnh cung.
Vậy thì Thục quý phi và Tần Vinh Nguyệt hẳn là tử địch, ngươi c.h.ế.t ta sống.
Ta không có cách nào phán đoán được Thục quý phi là người tốt hay người xấu nhưng phụ thân thường xuyên dạy ta - - địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu.
Ở ngoài tiền sảnh, ân sư của Thám Hoa nói: “Ngươi cần lập công trước mặt Thục phi nương nương, Thục phi nương nương chỉ mong muốn Vinh phi kia không bao giờ hồi cung được nữa.”
“Tuế Ninh, ăn ngon không?”
Uyển di lại đưa cho ta thêm một miếng bánh ngọt mới, ta vẫy vẫy tay với nàng, kề tai nói nhỏ:
“Uyển di, ta nói cho người biết một bí mật lớn.”
Uyển di lại gần, cho là ta lại muốn nói chuyện cười gì đó chọc cho nàng vui vẻ, nhưng rất nhanh sắc mặt nàng đã nghiêm túc trở lại.
Bởi vì ta nói với nàng rằng:
“Vinh phi đang ở Sở gia thôn chúng ta.”
Tiền đồ của Thám Hoa Lang đang ở ngay trước mắt.
11
Khi ta và phụ thân về đến nhà thì đã khuya.
Lúc rời đi, Thám Hoa Lang tự mình tặng cho ta ba hộp bánh ngọt lớn, vuốt đầu ta, khen ngợi với phụ thân: “Nghiêm ca, Niên Niên nhà huynh đúng là một đứa trẻ ngoan.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-tue-vinh-quang/3653016/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.