Bùi Y chưa về nhà mà xuống xe ở trạm quảng trường trên đường.
Vạn Châu mùa thu trong lành. Cô tìm một chiếc ghế dài râm mát bên hồ nhân tạo, đặt hoa bên cạnh mình. Sau khi ngồi xuống, cô vuốt phẳng nếp gấp trên áo khoác, dựa vào ghế nhìn người đến người đi.
Giờ này người đi làm đều đang ở văn phòng. Trên quảng trường là những người có thời gian rảnh rỗi. Người mẹ dắt con, ông cụ về hưu say mê ván cờ, người bán hàng rong bán bóng bay đồ chơi và sinh viên vẽ vật thực gần học viện mỹ thuật.
Người qua đường không nhiều. Tiếng cười nói trò chuyện rất to, lọt vào tai cách nửa quảng trường quang đãng. Dù không nghe rõ một chữ nào, nhưng nhắm mắt lại cũng hình dung rõ ràng hơi thở tuổi trẻ phóng khoáng.
Bùi Y nhắm mắt, lười biếng chống một cánh tay lên ghế dựa. Khi gió thổi qua bóng cây, ánh sáng trước mắt chập chờn sáng tối. Khi chỗ tối nhất dừng lại thật lâu, cô ngẩn ngơ, có phần uể oải.
Cô cũng nhớ lại thời điểm trước kia cô vẽ vật thực ở quảng trường, còn có người đàn ông tuấn tú ngồi trên ghế trước mặt cô, khóe môi mỉm cười, đôi mắt đen láy rải đầy những mảnh sao trời.
Nếu như tất cả tình cảm nhiệt thành sinh ra sau này đều phải truy ngược ngọn nguồn, cô sẽ không do dự lựa chọn khoảnh khắc này. Nhưng cô khi đó sắp hai mươi hai tuổi cầm bút chì, đối diện với người theo đuổi ưu tú trước mắt này, suy nghĩ hoang mang bối rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589894/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.