7 giờ 40 phút.
Thẩm Yến Lẫm vặn chìa khóa đẩy cửa vào, không ngờ đập vào mắt là căn phòng tối om.
Anh cởi áo khoác rồi thay giày, tiện thể nhìn dép lê của Bùi Y xếp ngay ngắn bên phải của anh, xem ra đúng là cô chưa về.
Công việc của cô bận bịu, cũng có rất nhiều việc riêng. Đây vốn là tình huống rất bình thường, nhưng mấy hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, không hiểu sao trong lòng anh cảm thấy bất an. Khi anh cố đè nén lại trở thành nỗi sốt ruột bén rễ sinh sôi từ đáy lòng anh.
Thẩm Yến Lẫm kéo cổ áo sơ mi, lấy điện thoại trong túi ra.
"Tút... Tút... Thuê bao quý khách vừa gọi..."
Anh cúp máy sau đó gọi lại. Sau khi lặp đi lặp lại như thế ba bốn lần, anh trầm mặt bước nhanh tới huyền quan, lấy áo khoác xuống, đồng thời một tay vặn nắm cửa đẩy ra...
Người ngoài cửa một tay xách túi thức ăn, một tay giơ chìa khóa, thấy dáng vẻ anh vội vã ra ngoài, lo lắng hỏi: "Anh định ra ngoài à? Có nhiệm vụ sao?"
Thẩm Yến Lẫm cẩn thận xác nhận sắc mặt cô không có gì khác thường, thầm thở phào một hơi.
Anh nghiêng người để cô đi vào, vừa trở tay đóng cửa phòng lại.
Bùi Y thấy anh có vẻ không đi nữa bèn hỏi: "Anh ăn cơm chưa?"
Anh cởi áo khoác và giày một lần nữa, chỉ trả lời câu sau của cô: "Vẫn chưa."
Cô xỏ dép lông, quơ quơ túi trong tay: "Em mua sủi cao tôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589892/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.