Trời đã sáng tỏ, sương mù tan dần, chín chiếc thuyền lần lượt đi ở giữa dòng sông mãi tới chiều hôm sau mới đậu vào bờ.
Thiếu nữ che mặt, nữ tỳ áo xanh và Lạc Dương, ba người lên bờ đi bộ.
Lạc Dương cứ ngơ ngác theo sau hai thiếu nữ, cũng không biết đi đâu hết, và cũng không tiện hỏi.
Mặt trăng mọc lên đỉnh đầu ba người cũng vừa leo lên tới một ngọn núi.
Núi đó tuy không cao lắm nhưng rất dốc và lởm chởm khó đi, khi đi lên tới trên đỉnh núi, thấy trên đó mọc đầy thông và bách, ở giữa lại có một khóm trúc và trong khóm trúc có mười mấy căn nhà nho nhỏ.
Thiếu nữ che mặt liền cười và nói:
- Đây là chỗ định cư của tôi đấy! Nói xong, nàng tiến lên trước đi thẳng vào một căn nhà, cột sơn đỏ, bốn vách sơn trắng.
Trong nhà hiên đó bày biện rất cổ nhã, đồ đạc toàn bằng gỗ tía đàn và thắp toàn đèn cung đăng treo lơ lửng ở trên nhà.
Trên vách treo đều là những câu đối và tranh vẽ của danh nhân, trông rất đẹp mắt.
Lạc Dương ngạc nhiên thầm.
Chàng không ngờ trong núi lại có những nhà thanh tao và bên trong bày biện trang nhã đến thế.
Thiếu nữ bịt mặt vừa cười vừa nói tiếp:
- Núi này tên thật là Ngọc Chung Sơn, ở ngay cạnh hồ Bá Dương, ngồi trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài phong cảnh tuyệt đẹp.
Nói xong, nàng giơ tay ra đẩy cánh cửa sổ, quả nhiên bên ngoài mặt sông lớn rộng như tấm gương.
Đại Cổ Sơn nằm giữa dòng sông hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-thai-a-kiem/3866333/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.