Người áo trắng chưa hạ chân xuống đất, đầu không quay lại, chỉ hất hai tay áo ra phía sau một cái mà đã có hai luồng gió hất mạnh gạt luôn kiếm thế của Linh Phi sang bên, và còn hất trở lại cả ba mũi Xà Vỹ Châm của Phong Vân Cái nữa.
Phong Vân Cái giật mình kinh hãi, vội né tránh sang bên để tránh mũi tên đó, chỉ trong thoáng cái, người áo trắng đã nhảy xuống sông lớn rồi.
Phong Vân Cái với Linh Phi đuổi theo tới sườn núi, nhìn xuống đã thấy người áo trắng đang bơi thuyền như mũi tên rời khỏi chân núi.
Hai người còn nghe thấy người áo trắng ngẩng mặt lên nói:
- Hai bạn kia, chúng ta sẽ có ngày tái ngộ, Lâu trưởng lão của quý bạn đã được mời làm khách, ta cam đoan không hề bị suy suyển chút nào, hai bạn hà tất phải nóng nảy làm gì! Nói xong, người đó liền lớn tiếng cười, tiếng cười của y làm rung chuyển một góc trời, rồi cả hai người chỉ thấy thuyền của người áo trắng càng đi càng xa, tiếng cười của y cũng nhỏ dần...
Phong Vân Cái tức giận, nghiến răng kêu kèn kẹt hiển nhiên y đã tức giận vô cùng, Linh Phi thì giậm chân lắc đầu nói:
- Chuyện đã như vậy lão sư khỏi cần phải tức giận làm chi.
Có ngờ đâu Linh mỗ chỉ sai có một bước mà mọi việc đều bị hỏng hết.
Phong Vân Cái vội hỏi:
- Sao Linh lão sư lại biết Lâu trưởng lão ngộ hiểm như vậy? Linh Phi liền kể lại câu chuyện hồi nãy cho Phong Vân Cái nghe và nói tiếp:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-thai-a-kiem/3866332/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.