Trình Cố bỗng nhiên ù tai, phảng phất như mình đang đứng giữa cánh đồng hoang vu rộng lớn, trời đất u ám cuồng phong gào thét, thanh thế to lớn, cứ như nhất định phải thổi bay anh đi.
Có thể do Tạ Chinh đứng ở trước mặt, vững vàng mà đỡ lấy bờ vai anh, vì anh mà chắn tất cả gió bão mịt mù.
Anh cố gắng tìm kiếm trong mắt Tạ Chinh, trước sau như một chỉ thấy nghiêm túc, cố chấp, cường thế, còn có thâm tình cùng ôn nhu.
Anh sợ sẽ thấy chán ghét, kinh ngạc, sợ hãi, tuổi ấu thơ đã quen bị xem thường, nhưng trong mắt hắn đều không có.
Cuồng phong dần dần dừng lại, anh thấy mình trong mắt Tạ Chinh.
Hôm nay đã 31 tuổi mà vẫn như khi 23 tuổi năm ấy, anh thấy mình in vào đáy mắt Tạ Chinh.
Yêu Tạ Chinh, là bất ngờ ngọt ngào nhất trong đời Trình Cố.
Tổ hành động đặc biệt hàng năm đều có một nhóm đội viên mới, Trình Cố là đội phó nhỏ tuổi nhất, tính cách dễ ở chung nhất, lại rất có bản lĩnh, dạy dỗ người khác mạch lạc rõ ràng, cho nên hàng năm đều bị điều đi huấn luyện người mới. Đội viên mới dễ thân với anh, mấy ngày là xưng huynh gọi đệ, Tạ Chinh là ngoại lệ duy nhất.
Tên nhóc này -- năm đó anh luôn ra vẻ ông cụ non, biết rõ mỗi năm người mới không nhiều, nhưng luôn gọi hắn là "tên nhóc đó", lúc nói chuyện với đội trưởng Trương nhắc tới Tạ Chinh, anh cũng gọi là "nhóc". Nhóc này luôn rất cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-phu-cung-thuong/2126676/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.