Bầu trời đêm vô thức cuộn tới từng mảnh từng mảnh đen kịt. Lại vô thức mà tụ về giữa không trung.
Cự đại, trầm mặc, một vật thể to lớn đè lên đỉnh đầu của nhóm người, gió từ đỉnh đầu thổi tới, từ bay lượn mà xuất hiện.
Ninh Hòa Trần từ trên trời giáng xuống, cái gọi là từ trên trời giáng xuống này, là thật sự từ trên trời bay xuống, nhận lấy kiếm của Lý Đông Thanh, vòng hắn lên trước người, thấp giọng nói: "Bức người quá đáng."
Lý Đông Thanh đau đớn hét lên: "A —— "
Y Trĩ Tà ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, nói: "Đây lại là cái gì vậy?"
Cự vật kia kéo cái đuôi dài đằng đẵng, trong bầu trời đêm thâm trầm lóe lên hàn quang, nhất thời trên người Y Trĩ Tà nổi da gà, cảm nhận được sát khí cùng sợ hãi.
Hai người đứng trên lưng cự vật, cúi mắt xuống nhìn bọn họ.
Tất cả mọi người đồng thời ngẩng đầu lên xem, Lý Đông Thanh lại nhìn Thiên Cơ, bò qua hai bước, trong lúc nhất thời giống như mất đi linh hồn, trong đầu đã không nhớ được chính mình đang ở nơi nào.
Ông trời ơi, người còn có thể cướp đi cái gì từ bên cạnh ta đây?
Ninh Hòa Trần vung trường kiếm một cái, hàn quang lóe lên, lạnh giọng tuyên chiến: "Đến đi!"
Lý Ẩm Phong vừa há miệng muốn nói chuyện, Ninh Hòa Trần đã lắc người một cái đột ngột phi đến trước mặt hắn, sợi tóc nhào tới trước ngực, thân kiếm đứng thẳng, chặn ngang miệng Lý Ẩm Phong. Ninh Hòa Trần cười như không cười, nói: "Sư phụ, đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-lat-giang-ho/1153889/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.