Khi hai người về đến nhà, Samoyed đã đói bụng lắm rồi, không ngừng vây quanh Kỳ Đông vừa xoay tròn vừa kêu ô ô, mấy lần Kỳ Đông suýt nữa giẫm trúng nó. 
"Tới ăn cơm," Lăng Đạo Hi đem khay đựng thức ăn cho chó bỏ vào chỗ nó thường ăn, Kỳ Đông vừa định nói nó không ăn thức ăn người khác cho, liền thấy Samoyed nhị hàng vèo vèo phóng qua, vểnh mông ăn phải nói là vui vẻ. 
“Nó cư nhiên ăn đồ em cho?” Kỳ Đông rất ngoài ý muốn. 
Lăng Đạo Hi càng ngoài ý muốn, "Nó vẫn luôn ăn mà, sao vậy?" 
Kỳ Đông đảo mắt một vòng qua một người một chó, “Anh em tụi em quả nhiên rất có duyên.” 
Dùng xong cơm tối, Kỳ Đông quyết định hảo hảo huấn luyện một chút đôi anh em ăn ý này, hắn cầm một cái đĩa ném*, quăng ra ai cướp được trước liền được thưởng giẫm bụng. 
*Đĩa ném: Flying disc, trò này dành cho người chơi nhen. 
Trước mặt Samoyed, sức cạnh tranh của Lăng Đạo Hi hoàn toàn bằng không, anh trơ mắt nhìn Samoyed tung xòe bốn cái chân, vui thích ngậm cái đĩa bị ném trở về, sau đó lật mình một cái nằm ngửa dưới chân Kỳ Đông, hưởng thụ bàn chân to của chủ nhân nhu đến nhu đi trên cái bụng ấm áp mềm mại lại còn xù lông của mình, sâu trong yết hầu phát ra tiếng ư ử thoải mái. 
Lăng Đạo Hi hâm mộ nhìn nó, thật muốn nằm ở đó chính là mình. 
"Thấy chưa? Em còn không bằng cả một con chó,” Kỳ Đông vào những lúc thế này vẫn không quên châm biếm anh, tùy tay lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-ha-dich-luyen-nhan-duoi-chan-nguoi-yeu/1829638/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.