Lầu 75 Giang Lâm, lúcthời tiết tốt lên có thể nhìn thấy đường bờ biển xa xa, hôm nay mặcdù trời không quang đãng, tầm nhìn cũng không quá xa, chỉ nhìn thấymột hình dáng mông lung. Dưới bầu trời xanh thẳm, sau giữa trưa ánhmặt trời chiếu vào những cửa kính thủy tinh của những tòa nhà caochọc trời, chướng mắt cùng chói mắt dị thường.
Vũ Chính đã đi đượcba tuần, hai mươi mốt ngày, cô đã tính toán rất rõ như vậy, đến bâygiờ đã xa nhau 510 tiếng đồng hồ, trong 510 tiếng này, cô và anh tổngcộng chỉ gọi ba cuộc điện thoại.
Lần đầu tiên là trọnvẹn nhất, sau khi anh đến New York đã gọi về, cô thao thao nói mộttràng dặn anh phải nghỉ ngơi cho tốt, kết quả cuối cùng chỉ còn làtiếng hít thở mệt mỏi của anh chìm vào giấc ngủ quanh quẩn bên taicô. Mà cô vẫn còn cầm microphone, dù cho chỉ là lẳng lặng lắng nghe.
Lần thứ hai được 8phút, cô gọi điện sang, rõ ràng bên kia rất yên tĩnh anh lại nói làđang họp, cô tùy hứng mà lảm nhảm vài phút, cuối cùng anh dùng lído đang họp mà thẳng thừng cúp máy.
Lần thứ ba chỉ khoảngchừng nửa phút, vẫn là cô gọi sang, anh chỉ nhẹ nhàng mà trả lờicô, sau khi trả lời vài câu thì không yên lòng mà cúp máy, chỉ đểlại Hinh Ý cầm điện thoại ngẩn người. Thật ra thì đại đa số thờigian đều là cô nói, anh lắng nghe. Từ trong điện thoại nghe thấy giọngnói mệt mỏi không chút sức lực của anh, cách một đại dương cô chỉcó thể đau lòng. Chỉ cần có thể nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-trang-mat-vinh-hang/1880424/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.