Nghiêm bộ đầu nói:
- Không có, nó vẫn khóa. Đầu tiên chúng ta cảm thấy Lưu Đam không có thời gian gây án, thứ hai kiểm tra căn phòng nàygần như cũng không có tác dụng gì. Lưu Đam nói căn phòng này chỉ mở khicó bạn bè tới, bình thường thì vẫn khóa, do vậy chúng tôi không có kiểmtra xem xét.
Đoàn Phi nhìn kỹ cái khóa đồng treo trên cửa.Trên ổ khóa đúng là có không ít bụi, nhưng Đoàn Phi như sáng mắt lên khi nhìn thấy một đám nhỏ như đã từng bị lau qua, bởi vậy bụi ở đây chỉ làmột lớp mỏng, Đoàn Phi mỉm cười nói:
- Xem ra không lâu trước Lưu gia có khách tới thăm hỏi rồi Nghiêm Bộ đầu, có thể mở cửa vào xem một chút không?
- Mở cửa này không sao cả, nhưng chúng ta không có chìa khóa. Phải tìmLưu Đam để lấy, y đang ở nhà bạn y ở trấn Sơn Dương. Trương Quân, đi gọi Lưu Đam về.
Nghiêm Bộ đầu nói.
- Không cần, thuộc hạ chỉ muốn xem qua một chút thôi.
Đoàn Phi dùng ngón tay đâm một lỗ trên cửa sổ, giấy dán cửa sổ bị thủng một lỗ nhỏ, hắn đưa mắt nhìn vào dò xét.
Trong phòng quả nhiên mạng nhện giăng đầy, bụi bặm tích cả lớp dày. Một cái giường ván gỗ trên trống không, cũng không có gì như tưởng tượngcủa Đoàn Phi. Đoàn Phi chăm chú nhìn một lúc, cuối cùng cũng có một phát hiện nhỏ, hắn mỉm cười quay đầu lại, nói:
- Theo quy củ Lưu Đamhẳn là có thể ở trong nhà y đúng không? Quan phủ cũng không niêm phongnhà của y, tại sao y lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/66805/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.