Không chỉ có Quảng Đan Tùng sửng sốt, ngay cả bọn Nghiêm bộ đầu, Thạch Bân đều trợn tròn mắt, chỉ nghe Đoàn Phi quát khẽ:
-A Bân, còn không cởi trói cho Quảng đại hiệp?
Thạch Bân ngẩn người, cười ha ha nói:
-Phi ca, cái này!
Đoàn Phi túm lấy chìa khóa trong tay gã, đi vào buồng giam, đến saulưng Quảng Đan Tùng. Đầu tiên cởi bỏ xiềng xích ở hai chân Quảng ĐanTùng, sau đó cởi hoàn toàn dây trói trên người Quảng Đan Tùng. Quảng Đan Tùng không dám tin, xoa xoa tay nói:
-Đoàn đại nhân, ngài đây là...
-Ngươi không phải là hung thủ.
Đoàn Phi khẳng định ngắn gọn, khiến Quảng Đan Tùng chốc lát đã ươn ướt mắt.
-A Phi, đây là chuyện gì?
Nghiêm bộ đầu lấy làm lạ hỏi.
-Quảng đại hiệp không là hung thủ.
Đoàn Phi nói:
-Tuy rằng ta có nghi ngờ Quảng đại hiệp, nhưng vẫn luôn có nghi vấn bao trùm không thể cởi bỏ. Mãi đến vừa rồi ta mới đột nhiên thông suốt. Vết máu trên người Quảng đại hiệp không phải là bị phun tung tóe lên. Máuphun tốc độ cao, vết máu sẽ không lớn lắm, hơn nữa tuyệt đối sẽ không có nhỏ giọt một như vậy. Quảng đại hiệp hoặc là trong lúc vô ý dính vàovết máu, hoặc chính là bị hãm hại.
Quảng Đan Tùng đã trải qua một lần biến cố như vậy, tâm tình có những thay đổi, ít nhất tạm thờinhư thế, gã cảm kích bật thốt lên lời:
-Đại nhân minh xét, tatuyệt đối là bị hãm hại, hơn nữa người hại ta là một số người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965849/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.