Viên Chứng đại sư cũng không trách gã, chỉ yêu cầu đi gặp Quảng ĐanTùng. Do đó Sử Vũ Phong mời bọn họ đến một gian phòng sạch sẽ kề bên gặp được Quảng Đan Tùng. Quảng Đan Tùng đã tỉnh lại, hai chân băng bó, mộtvị đại phu đang dặn dò việc dưỡng thương.
-Hai chân của ngươi bị thương rất nghiêm trọng, còn tổn thương đến gân cốt. May mắn là bịthương chưa trầm trọng lắm. Ta đã nẹp cố định hai chân, chỉ cần ngươidùng thuốc đúng theo đơn ta kê, tuyệt đối không được xuống giường, tĩnhdưỡng mấy tháng là hồi phục như ban đầu. Nhưng nếu trong một tháng màngươi làm động đến gân cốt, chỉ sợ sau này sẽ trở thành tàn phế. Nhớlấy!
Thầy thuốc ân cần dặn dò. Bọn Viên Chứng đại sư nghe được,trên mặt lại hiện lên sắc giận dữ. Cần nằm trên giường một tháng, tĩnhdưỡng mấy tháng? Đối với một nhân sĩ võ lâm mà nói, còn gọi là vếtthương nhẹ sao?
Lúc mấy người Viên Chứng đại sư trấn an Quảng Đan Tùng, Đoàn Phi đang trốn ở một góc khác nằm ngáy o..o... Hắn đã mệt muốn chết rồi, hôm qua từ sáng sớm đã bị đánh thức bắt đầu xử lý vụ ánnữ tì kia bị lạc đường, đến tối lên thuyền. Sau khi lên thuyền mọi người nghỉ ngơi một chút. Rồi sau khi tới trấn Hải An lại loay hoay loanhquanh, lao tâm lao lực vô cùng mệt mỏi. Đến giờ vụ án này rốt cục đãhiện ra tí manh mối, hắn mới cảm giác mình sắp không chịu đựng nổi nữa,gần như mới vừa ngả xuống giường liền ngủ như chết.
Vừa sáng tinh mơ Đoàn Phi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965847/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.