Không được hỗn xược!
Quách Uy quát lớn một tiếng rồi nói:
- Đại nhân nhà ta còn chưa xét sai một vụ án nào đâu. Đại nhân nói ĐậuPhát chết trong nhà thì đương nhiên có lý của đại nhân. Ngươi càng quấyrối thì càng chứng tỏ trong lòng ngươi có điều mờ ám.
Đậu Nguyên vẫn kêu la đòi chứng cứ, Đoàn Phi khẽ mỉm cười nói:
- Chứng cứ? Tất cả mọi thứ trong phòng này, chỗ nào cũng là chứng cứ.Vết cào trên mặt đấy, cái lỗ lõm mới trên tường, đống củi ở góc tường,cả vết vá mới trên chiếc bàn gỗ. Tất cả vô hình nói cho ta biết tối ngày hôm qua đã có một trận ẩu đả kịch liệt ở bên ngoài. Vết cào trên mặtđất là trước khi chết Đậu Phát dùng móng tay cào ra. Vết lõm trên tườngchắc chắn là do chiếc ghế dài nát kia đập vào. Trước khi chết Đậu Phátgiãy giụa rất đáng sợ phải không? Gần như đem đập hỏng hết tất cả mọidụng cụ trong phòng khách. Tuy nhiên điều ta thấy kỳ lạ là vết đấm trênmặt cụ hẳn là vết đấm từ trước. Đậu Phát liều mạng giãy giụa dường nhưkhông có tác dụng gì. Thật sự có chút đoán không ra rốt cục hung thủ đãdùng hung khí gì.
Mỗi lần hắn đưa ra một chứng đều khiến sắcmặt Đậu Nguyên và Đậu Thị trắng bệch hơn, người thì càng lúc càng runlợi hại hơn. Đoàn Phi vừa mới nói xong, chỉ nghe thấy Dương Sâm phấnkhởi hét lên từ phía sau nhà:
- Đệ tìm được hung khí rồi. Hung khí chỉ là một cái cán lồng chụp heo.
Dương Sâm cầm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965703/quyen-2-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.