Đoàn Phi đi vào phòng khách, thấy trong danh mục quà biếu người kiadâng lên có viết một hòm kim châu, mở hộp ra, ánh vàng rực rỡ quả nhiênrất mê người, giá trị có lẽ trên năm ngàn hai trăm lượng. Đoàn Phi đèlại hơi thở, nói:
- Vô công không hưởng lộc, ngươi là người nào, tại sao lại tặng bản quan đại lễ như vậy?
Người nọ chớp chớp mắt, rơi ra hai giọt nước mắt đục, vẻ mặt sầu thảm, nói:
- Tiểu nhân là Chu Lỗi, quản gia của Chu phủ. Là chủ mẫu phái tiểu nhân tới, tận mắt chủ mẫu nhìn thấy, tận tai nghe được, là tên Chu An khôngbằng chó lợn, giết cả ca ca ruột! Xin đại nhân nhất định phải nghiêmphạt tên ác đồ này, phải xử hắn theo luật, lăng trì xử tử.
Đoàn Phi ồ một tiếng, nói:
- Nếu chứng cớ xác thực, chủ mẫu ngươi tại sao còn phái ngươi đến hối lộ bản quan? Chẳng lẽ bản án này quả là có vấn đề?
- Cái này..!
Người tự xưng là Chu Lỗi sửng sốt, vội vàng nói:
- Đại nhân xin chớ hiểu lầm, đây chỉ là quy củ quan trường, tuy chứngcớ đã xác thực, nhưng phu nhân vẫn sợ có thêm phiền toái, cho nên..!
- Ta hiểu rồi!
Đoàn Phi nói:
- Đồ này ngươi vẫn là nên mang về đi, bản quan không có thói quen nhậnlễ. Án này bản quan sẽ xét xử công bằng, người đâu, tiễn khách!
Chu Lỗi còn muốn khuyên gì đó, đã bị Thạch Bân và Quách Uy bắt rangoài. Đoàn Phi đợi bọn họ đi xa rồi mới quay ngừi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965685/quyen-2-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.