Sau khi hít một hơi, Đoàn Phi bẩm báo:
- Ngụy đại nhân đến chậm một bước, ta đã sai người đem nhân chứng vậtchứng giao cho Hình Bộ, giao cho Chủ thẩm Tiền đại nhân rồi.
Nam Kinh Đô Sát Viện Tả Đô Ngự Sử mặt lạnh băng, hừ một tiếng nói:
- Tốt, tốt, tốt. Đoàn đại nhân quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, đảm nhiệmcông việc ở Đô Sát Viện biết bao là vất vả, lại còn vì vụ án mà đi đếnTô Châu, đúng là vất vả quá đi mà. Chi bằng ở nhà nghỉ ngơi vài ngày,đợi đến khi vụ án kết thúc rồi hãy trở lại Nha phủ.
Mắt dõi theo Tả Đô Ngự Sử Ngụy đại nhân bừng bừng tức giận bỏ đi, ĐoànPhi quay người trở lại trong vườn. Chỉ thấy một đám người Quách Uy, Hồng Bang đã chuẩn bị sắp xếp đợi hắn rồi. Đoàn Phi nhìn mọi người, nói:
- Lát nữa mọi người cứ y kế hoạch mà hành động. Dung nhi, ngươi thật sự không sao chứ?
Tô Dung gật gật đầu, nói:
- Công tử yên tâm. Trừ phi trên đường bị cao thủ chặn lại, chứ tuyệt nhiên không có vấn đề gì.
Đoàn Phi gật đầu một cách dứt khoát, nói:
- Tốt lắm. Vậy thì mọi người theo kế hoạch xuất phát thôi.
Thạch Bân, Hồng Bang, Tưởng Tuấn, Quách Uy bốn người mang theo vài cáitrùm đầu rồi dần dần lần lượt theo cửa trước và sau tỏa ra bốn hướng rời Đoàn phủ. Họ men theo những con đường quanh co khác nhau từ phía Phủnhằm về ba Ti Đông Bắc của phủ Ứng Thiên mà xuất phát. Họ rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965670/quyen-2-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.